Manchester United đang đối mặt với một vấn đề dai dẳng trong khâu chuyển nhượng khi việc chiêu mộ cầu thủ quá phụ thuộc vào phong cách và triết lý của các huấn luyện viên. Chính sự gắn bó này khiến cho mỗi kỳ chuyển nhượng trở thành một vòng luẩn quẩn, mất đi tính ổn định và liên tục trên đội hình. Khi từng HLV rời đi, những cầu thủ được mua về để phục vụ lối chơi riêng của họ cũng không còn phù hợp, gây ra tình trạng đội bóng thiếu cân bằng và khó duy trì hiệu quả lâu dài trên sân.
Khác với những câu lạc bộ như Chelsea, vốn xây dựng đội hình đa dạng đủ sức đáp ứng nhiều kiểu chiến thuật khác nhau, Manchester United lại theo đuổi chính sách mua sắm rất cụ thể, tập trung vào cầu thủ thích hợp cho HLV hiện tại. Điều này nghe có vẻ hợp lý nếu như đội bóng giữ được sự ổn định về băng ghế chỉ đạo. Tuy nhiên, thực tế là những thay đổi liên tiếp nơi hàng ghế huấn luyện khiến chiến lược này dễ dàng trở thành con dao hai lưỡi, gây tổn thất về cả mặt chuyên môn lẫn tài chính.
Một minh chứng rõ nét cho vấn đề này là trường hợp của Cristiano Ronaldo. Mùa hè 2022, anh được Manchester United đưa về nhằm phục vụ lối chơi phản công nhanh dưới thời Ole Gunnar Solskjær. Nhưng khi Ralf Rangnick lên nắm quyền thi đấu theo phong cách gegenpressing, Ronaldo không còn là lựa chọn tối ưu và phải chịu áp lực thích nghi liên tục. Tình huống này phản ánh rõ cách MU thiếu sự linh hoạt trong việc xây dựng đội hình bền vững dựa trên một chiến lược dài hạn.
Dưới thời Erik ten Hag, xu hướng này càng được đẩy mạnh khi ban lãnh đạo cố gắng tái hiện phong cách bóng đá Hà Lan tại Old Trafford bằng việc đưa về sáu cựu cầu thủ Ajax gồm Lisandro Martinez, Antony, Christian Eriksen, Andre Onana, Matthijs de Ligt và Noussair Mazraoui. Tuy nhiên kế hoạch bị phá sản sau khi Ten Hag chia tay chỉ sau hai năm cầm quân, để lại một đội hình mang màu sắc Ajax mà không có huấn luyện viên nào phù hợp để phát huy hết tiềm năng.
Cunha và Mbeumo được mang về theo ý HLV Amorim.
Hiện tại, tân huấn luyện viên Ruben Amorim tiếp tục xu hướng cá nhân hóa chuyển nhượng khi thanh lọc đội hình bằng cách để Antony và Onana ra đi, đồng thời chia tay Christian Eriksen cùng những cánh chim quen thuộc như Jadon Sancho, Marcus Rashford hay Alejandro Garnacho. Đổi lại, ông mang về Matheus Cunha và Bryan Mbeumo – những ngôi sao phù hợp với sơ đồ 3-4-2-1 mà ông xây dựng. Tuy nhiên điều này lại đặt ra nguy cơ tương tự cho tương lai nếu Amorim rời khỏi Old Trafford: ai sẽ là người tận dụng tốt những cầu thủ hiện tại khi bộ khung đã thay đổi quá nhiều?
HLV Amorim có những thay đổi lớn kể từ khi dẫn dắt MU.
Tình trạng chuyển nhượng dựa trên sở thích cá nhân của từng huấn luyện viên đang tạo ra một vòng luẩn quẩn tại Manchester United. Mỗi lần thay đổi thuyền trưởng là một cuộc thanh lọc đội hình triệt để, đánh mất sự liên kết và bản sắc vốn có của câu lạc bộ. Không chỉ gây xáo trộn trong chuyên môn, chiến dịch mua sắm theo gu riêng còn chứa đựng nhiều rủi ro tài chính khi đầu tư vào các cầu thủ không thể phát huy hiệu quả với chiến thuật mới hoặc bị bán đi nhanh chóng.
Bài học từ thực tế của Man United cho thấy rằng ngoài yếu tố con người – bao gồm cầu thủ và huấn luyện viên – yếu tố quan trọng không kém chính là kiên định trong chiến lược chuyển nhượng và tầm nhìn dài hạn dành cho phát triển đội bóng. Nếu cứ ám ảnh mua sắm theo gu HLV mà thiếu sự chuẩn bị bài bản và đồng bộ lâu dài, thành công sẽ khó bền vững còn những khoản đầu tư dễ biến thành gánh nặng.
Manchester United đang đứng trước câu hỏi lớn liệu họ có thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn ám ảnh chuyển nhượng theo gu từng huấn luyện viên hay không? Câu trả lời nằm ở khả năng xây dựng một kế hoạch phát triển toàn diện hơn nhằm bảo đảm tính ổn định và hiệu quả lâu dài cho đội bóng giàu truyền thống này.