Manchester United vừa trải qua trận thua đậm 0-3 trước Manchester City, không chỉ làm xấu đi thành tích của đội bóng mà còn phơi bày những vấn đề nghiêm trọng tồn tại bên trong CLB. Đây không đơn thuần là thất bại về mặt chiến thuật hay do phong độ cá nhân sa sút, mà là biểu hiện của một khủng hoảng sâu sắc ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống vận hành của đội bóng. Những sai lầm mang tính cấu trúc đang khiến “Quỷ đỏ” ngày càng rơi vào thế bế tắc khó có thể giải quyết bằng những thay đổi tức thời.
Theo nhận định từ cựu danh thủ Danny Murphy, nguyên nhân chính không phải ở sơ đồ chiến thuật 3-4-2-1 mà HLV Ruben Amorim đang triển khai, mà nằm ở việc sử dụng con người chưa phù hợp. Trận đấu vừa qua cho thấy các cầu thủ chủ chốt bị bố trí sai vị trí, dẫn tới hiệu quả thi đấu giảm sút và phát sinh nhiều lỗi cá nhân. Điển hình là trường hợp Bruno Fernandes – một trong những tiền vệ tấn công hàng đầu thế giới – bị kéo xuống chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm, nơi đòi hỏi kỹ năng phòng ngự nhạy bén mà anh không sở hữu. Chính điều này đã gây ra bàn thua đầu tiên khi Fernandes bỏ quên Phil Foden, một tình huống phản ánh rõ nét sự thiếu quen thuộc và bất lợi trong vai trò mới.
Tương tự, Luke Shaw – hậu vệ trái sở trường vốn nổi bật với khả năng công thủ toàn diện – lại bị đặt ở vị trí trung vệ và thể hiện sự lúng túng rõ rệt. Khi những mắt xích quan trọng liên tục mắc sai sót và mất đi sự tự tin, mọi nỗ lực cải tổ chiến thuật trở nên vô nghĩa trước thực tế đội hình không vận hành đồng bộ.
Hàng phòng ngự Man United trong trận đấu này biến thành một bức tranh hỗn loạn đầy sơ hở. Các bàn thua không xuất phát từ những pha phối hợp đỉnh cao của đối phương mà đến từ chuỗi lỗi cá nhân liên tiếp mang tính sơ đẳng. Bàn thắng thứ hai của Man City minh họa rõ điều đó khi Ugarte rời bỏ vị trí, Yoro dễ dàng vượt qua được và Shaw không đủ sức ngăn chặn Haaland. Ở khung thành, thủ môn Altay Bayindir cũng thể hiện phong độ thất thường với phản xạ chậm chạp khiến người hâm mộ cảm thấy thiếu an tâm so với hình ảnh vững vàng của thủ môn Gianluigi Donnarumma bên kia chiến tuyến.
Trung tâm của cuộc khủng hoảng hiện nay chính là HLV Ruben Amorim. Ông không chỉ bị chỉ trích vì cách dùng người thiếu hợp lý mà còn vì thái độ bảo thủ cố chấp. Phát biểu sau trận đấu rằng bản thân đau khổ hơn cả người hâm mộ và lời kêu gọi “nếu muốn thay đổi thì hãy thay đổi con người” cho thấy một nhà cầm quân chưa sẵn sàng mở lòng tiếp thu ý kiến hay điều chỉnh chiến thuật linh hoạt để thích ứng với thực tế. Quyết định tung vào sân thêm một trung vệ khi đội bóng đang bị dẫn 0-2 cũng đặt dấu hỏi lớn về chiến thuật và sự nhạy bén trên băng ghế huấn luyện.
Tình thế đang rất khó với Ruben Amorim.
Chuỗi kết quả bết bát với chỉ 2 chiến thắng trong 13 trận gần nhất khiến tương lai của Amorim trở nên hết sức mong manh. Câu hỏi lúc này không còn là liệu ông có bị sa thải hay không, mà là thời điểm nào sẽ diễn ra sự thay đổi đó.
Tuy nhiên, việc thay thế huấn luyện viên có thể chỉ là giải pháp tạm thời khi vấn đề sâu xa nằm ở xây dựng đội hình và định hướng chiến lược lâu dài. Ban lãnh đạo đã chi gần 200 triệu bảng để đưa về những cầu thủ tấn công chất lượng mùa hè này nhưng lại bỏ quên khu vực trung tuyến – nơi đội bóng yếu nhất trong nhiều mùa giải qua. Sự mất cân bằng này khiến hàng tiền vệ liên tục bị đánh vỡ, đặt áp lực lớn lên hàng thủ vốn đã mong manh và làm suy yếu hiệu quả vận hành chung của toàn đội.
Trận thua phơi bày quá nhiều vấn đề của Quỷ đỏ.
Quá trình tái thiết dưới thời Ruben Amorim chưa đem lại kết quả như kỳ vọng và thực tế hiện tại cho thấy đội hình Manchester United vẫn chưa tiến bộ so với mùa giải trước. Đội bóng phải trả giá cho một thập kỷ xây dựng nhân sự thiếu chiều sâu và cân bằng, khiến con đường trở lại đỉnh cao bóng đá Anh ngày càng gian nan hơn bao giờ hết.