Tin Công Phượng rút lui khỏi đội tuyển Việt Nam vì chấn thương đã để lại nhiều tiếc nuối trong lòng người hâm mộ. Đây có thể là lần cuối cùng chúng ta được chứng kiến anh trong màu áo đỏ quen thuộc, khép lại một hành trình đầy thăng trầm nhưng chưa bao giờ trọn vẹn.
Công Phượng và hành trình dang dở trong màu áo Đội tuyển Việt Nam
Sự ra đi lặng lẽ của Công Phượng, không lời từ biệt chính thức, giống như chính con người anh: kiên nhẫn, âm thầm cống hiến trong những thời khắc khó khăn nhất của đội tuyển. Ai cũng hiểu, ở tuổi 30, với lịch thi đấu dày đặc và đòi hỏi thể lực cao, việc duy trì phong độ đỉnh cao là điều vô cùng khó khăn, nhất là với một cầu thủ có tiền sử chấn thương như Công Phượng.
Những pha bóng kỹ thuật, đầy cảm hứng của anh ngày nào giờ đây phải đánh đổi bằng những khoảng thời gian dài nghỉ thi đấu để hồi phục. Sự vắng mặt của anh càng trở nên rõ rệt hơn khi đội tuyển đang đón nhận sự trở lại của nhiều trụ cột và sự trưởng thành của thế hệ cầu thủ trẻ.
Xuân Sơn, Văn Toàn đã hồi phục, trong khi đó, những tài năng trẻ như Vĩ Hào, Văn Tùng hay Nhâm Mạnh Dũng đang ngày càng khẳng định vị thế của mình. Luật bất thành văn của bóng đá: “tre già măng mọc” đang diễn ra một cách tự nhiên và không thể tránh khỏi.
Công Phượng ở tuổi 30 không còn sở hữu tốc độ và sức mạnh như thời đỉnh cao. Lối chơi dựa nhiều vào khả năng bứt phá, rê bóng của anh trở nên khó khăn hơn khi thể lực bị ảnh hưởng. Những khoảnh khắc tỏa sáng giờ đây thưa thớt hơn, để lại nhiều câu hỏi về tương lai của anh trong màu áo đội tuyển.
Có lẽ, đây là lời chia tay không hẹn ngày gặp lại của Công Phượng với người hâm mộ bóng đá Việt Nam. Dấu ấn của anh trong màu áo đội tuyển có thể chưa trọn vẹn như kỳ vọng, nhưng không thể phủ nhận những đóng góp to lớn của anh trong suốt thời gian qua.