Thất bại ê chề của đội tuyển Đức tại vòng chung kết Nations League 2025, ngay trên sân nhà, đã phơi bày một thực tế đáng lo ngại: sự thiếu vắng một cá nhân xuất chúng như Jamal Musiala. Hai trận thua liên tiếp trước Pháp và Bồ Đào Nha không chỉ là vấn đề về tỷ số, mà còn phản ánh rõ nét sự thiếu hụt về chất lượng và sự đột biến trong lối chơi của Mannschaft.
Đội tuyển Đức: Sự thiếu vắng Musiala là lỗ hổng khó lấp
HLV Julian Nagelsmann đang phải đối mặt với bài toán khó khăn trong việc tìm kiếm người thay thế Musiala. Florian Wirtz, tài năng trẻ của Bayer Leverkusen, được xem là một trong những ứng cử viên sáng giá. Tuy nhiên, Wirtz, dù sở hữu khả năng di chuyển thông minh và nhãn quan chiến thuật sắc bén, vẫn thiếu đi sự đột phá cá nhân, khả năng tạo ra khác biệt trong những tình huống khó khăn, điều mà Musiala làm rất tốt.
Sự khác biệt giữa Wirtz và Musiala thể hiện rõ nhất ở khả năng tạo đột biến. Musiala sở hữu kỹ thuật đi bóng siêu hạng, khả năng xuyên phá hàng thủ đối phương và tạo ra những cơ hội nguy hiểm. Trong khi đó, Wirtz thường bị đẩy lùi xuống quá sâu để làm bóng, khiến cho khả năng tấn công của đội tuyển Đức bị hạn chế đáng kể. Điều này đã dẫn đến việc hàng công Đức thiếu đi sự đột biến cần thiết để phá vỡ thế trận bế tắc trước những đối thủ mạnh.
Sự thiếu vắng Musiala còn ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống tấn công của đội tuyển Đức. Khi Musiala không có mặt, Wirtz trở nên cô lập, thiếu sự hỗ trợ từ các đồng đội. Những cầu thủ xung quanh như Adeyemi, Woltemade, và Fullkrug đều không thể hiện được khả năng của mình, khiến cho hàng công trở nên rời rạc và thiếu hiệu quả.
Trong trận đấu với Bồ Đào Nha, sự thiếu sáng tạo của hàng công Đức là điều dễ nhận thấy. Wirtz, dù ghi bàn, nhưng không thể khỏa lấp được lỗ hổng lớn mà sự thiếu vắng Musiala để lại. Sự vắng mặt của Musiala đã khiến cho khu vực “half-space” trở nên trống trải, thiếu đi những pha đột phá và những đường chuyền sắc bén. Hệ thống tấn công của đội tuyển Đức thiếu đi sự kết nối cần thiết, dẫn đến sự bế tắc trong việc tiếp cận khung thành đối phương.
Trận đấu gặp Pháp cũng cho thấy sự bất lực của đội tuyển Đức khi thiếu đi sự hiện diện của Musiala. Pascal Gross, người được lựa chọn để thay thế, dù kiểm soát bóng tốt, nhưng lại thiếu tốc độ và sự linh hoạt cần thiết để tạo ra đột biến. Sự thiếu hụt này đã khiến cho hàng công Đức trở nên dễ bị bắt bài và thiếu hiệu quả trong việc tấn công.
Sự khác biệt giữa việc có và không có Musiala trong đội hình là rất rõ ràng. Khi cả Musiala và Wirtz cùng thi đấu, hàng công Đức trở nên đa dạng và khó đoán. Musiala với những pha rê bóng lắt léo, hút người, tạo điều kiện cho Wirtz và các đồng đội tỏa sáng. Tuy nhiên, khi thiếu Musiala, Wirtz như bị tách rời khỏi vùng hoạt động sở trường, hiệu quả và cảm hứng thi đấu giảm sút đáng kể.
Vấn đề không nằm ở sự kém cỏi của Wirtz, mà nằm ở việc anh thiếu một môi trường phù hợp để phát huy hết khả năng. Trong một hệ thống thiếu sự kết nối và vận hành không trơn tru, ngay cả những cầu thủ tài năng nhất cũng khó có thể tỏa sáng. Đội tuyển Đức cần Musiala không chỉ vì tài năng cá nhân xuất chúng mà còn vì anh là nhân tố then chốt giúp hệ thống vận hành hiệu quả hơn.