Greenland, quốc gia lớn thứ 12 thế giới về diện tích, đã phải đón nhận tin buồn khi giấc mơ tham dự World Cup bị dập tắt. Đơn xin gia nhập CONCACAF của họ đã bị từ chối một cách “nhất trí”, khiến nỗ lực suốt nhiều năm qua của Liên đoàn bóng đá Greenland đổ sông đổ biển. Điều này càng đáng tiếc hơn khi xét đến quy mô lãnh thổ rộng lớn của Greenland, vượt xa tổng diện tích của Vương quốc Anh, Pháp, Ý và Đức cộng lại. Tuy nhiên, với dân số chỉ khoảng 56.583 người, Greenland đối mặt với thách thức lớn về nguồn lực và cơ sở vật chất. Khí hậu khắc nghiệt, với nhiệt độ mùa đông có thể xuống dưới -20°C và 80% diện tích bị băng tuyết bao phủ, cũng góp phần gây khó khăn cho sự phát triển của bóng đá tại đây.
Greenland: giấc mơ World Cup tan vỡ vì bị CONCACAF từ chối
Sự kiện này đánh dấu thêm một thất bại đáng tiếc trong hành trình chinh phục sân chơi World Cup của Greenland. Trước đó, Eritrea và Congo đã bị loại khỏi vòng loại World Cup 2026 do các vấn đề nội bộ liên quan đến liên đoàn bóng đá của họ. Eritrea không thi đấu quốc tế kể từ năm 2020 vì lo ngại cầu thủ đào tẩu, trong khi Congo bị FIFA đình chỉ, dù sau đó lệnh cấm được dỡ bỏ nhưng đã quá muộn để họ kịp quay lại vòng loại.
Greenland, dù không được FIFA công nhận, vẫn sở hữu một đội tuyển quốc gia tích cực tham gia các giải đấu không thuộc FIFA. Họ đã có những trận đấu giao hữu với các CLB châu Âu và từng tham dự Đại hội Thể thao các Đảo. Thậm chí, Greenland còn từng đánh bại Gibraltar hai lần vào thập niên 1990. Điều này cho thấy tiềm năng và quyết tâm của họ trong việc phát triển bóng đá, bất chấp những khó khăn về mặt địa lý và dân số.
Sự khác biệt lớn giữa Greenland và Gibraltar nằm ở việc gia nhập UEFA. Gibraltar đã chính thức trở thành thành viên UEFA năm 2013, mở ra cơ hội tham dự các giải đấu quốc tế. Trong khi đó, Greenland, mặc dù nằm ở Bắc Mỹ, lại thuộc Vương quốc Đan Mạch, nên đã nộp đơn xin gia nhập CONCACAF. Tuy nhiên, đơn xin này đã bị CONCACAF từ chối một cách dứt khoát.
Quyết định của CONCACAF đã gây ra sự thất vọng lớn cho Liên đoàn bóng đá Greenland. Chủ tịch Kenneth Kleist bày tỏ sự bất bình và yêu cầu được làm rõ về quy trình ra quyết định. Ông nhấn mạnh những nỗ lực không ngừng nghỉ của các CLB, các chuyên gia, chính trị gia và đại sứ bóng đá Greenland trong việc xây dựng chiến lược phát triển bóng đá toàn diện, bao gồm đào tạo huấn luyện viên, trọng tài, lãnh đạo, cũng như lập kế hoạch về cơ sở hạ tầng, tài chính và tiếp thị.
HLV trưởng đội tuyển quốc gia Greenland, Morten Rutkjaer, cũng lên tiếng bày tỏ sự không hiểu biết trước quyết định của CONCACAF. Ông cho rằng Greenland có cấu trúc tổ chức và chất lượng thi đấu tương đương với nhiều quốc gia nhỏ khác trong khu vực CONCACAF. Việc không được trao cơ hội, thậm chí là một thỏa thuận liên kết tạm thời, là điều ông và toàn đội cảm thấy vô cùng bất công.
Sự việc này đặt ra nhiều câu hỏi về tiêu chí và quy trình xét duyệt đơn xin gia nhập của CONCACAF. Liệu có những tiêu chí ngầm nào khác ngoài những điều lệ đã được công bố? Liệu CONCACAF có nên xem xét lại quy trình này để tạo điều kiện cho những quốc gia nhỏ, nhưng có tiềm năng và nhiệt huyết như Greenland, được tham gia vào hệ thống bóng đá quốc tế?
Việc Greenland bị từ chối gia nhập CONCACAF không chỉ là một thất bại đối với bóng đá Greenland, mà còn là một bài học đáng suy ngẫm về sự công bằng và cơ hội trong thể thao quốc tế. Đây là một minh chứng cho thấy, tiềm năng và nỗ lực chưa chắc đã đủ để vượt qua những rào cản về chính trị và thể chế.