Với những Madridista, đêm Lisbon 24/5/2014 là một thước phim không bao giờ phai. Trong biển người hùng, Xabi Alonso, người không trực tiếp ghi bàn, lại là hiện thân trọn vẹn cho khát khao, nỗi đau và niềm hạnh phúc của giấc mơ La Decima. 12 năm chờ đợi, La Decima như nàng thơ đỏng đảnh, trêu ngươi Real Madrid. Cho đến khi mùa giải 2013-2014, dưới sự dẫn dắt của Carlo Ancelotti, Real tiến vào chung kết với Atletico Madrid, đội bóng vừa vô địch La Liga.
Xabi Alonso ăn mừng cùng chiếc cúp La Decima của Real Madrid.
Xabi Alonso, trái tim và bộ não tuyến giữa Real Madrid, đáng lẽ phải tỏa sáng ở đỉnh cao sự nghiệp. Tuy nhiên, số phận trớ trêu, một thẻ vàng oan nghiệt ở bán kết lượt về gặp Bayern Munich đã tước đi cơ hội của anh. Khoảnh khắc ấy, khuôn mặt thất thần của Alonso khi trọng tài Pedro Proenca rút thẻ, nỗi đau đớn, sự tiếc nuối hiện lên rõ nét.
Xabi Alonso ôm mặt khóc khi lỡ trận chung kết Champions League 2013-14.
Trên khán đài Lisbon, Alonso chứng kiến trận đấu với nỗi niềm khó tả. Áp lực đè nặng lên những người ở lại, Real thiếu đi người cầm nhịp, điểm tựa để thoát pressing. Sự thiếu vắng Alonso ở giữa sân thể hiện rõ rệt khi Real nhập cuộc chệch choạc, bị Atletico cuốn vào lối chơi pressing.
Phút 36, Diego Godin đánh đầu ghi bàn, đưa Atletico dẫn trước 1-0. Alonso trên khán đài, vẻ mặt thất thần, tuyệt vọng. Real Madrid miệt mài tấn công, nhưng những cơ hội bị bỏ lỡ. Thời gian trôi qua, hy vọng về La Decima như vơi dần. Alonso, trong bất lực, có lẽ đã cầu nguyện.
Những phút bù giờ, hy vọng mong manh được thắp lên. Phút 92, giây thứ 48, từ quả phạt góc của Modric, Sergio Ramos đánh đầu gỡ hòa 1-1. Estadio da Luz như muốn nổ tung. Alonso, trong bộ vest lịch lãm, không kìm nén được cảm xúc, nhảy cẫng lên, chạy dọc đường biên ăn mừng cùng các đồng đội.
Sergio Ramos đưa Real trở về từ cõi chết.
Hình ảnh Alonso chạy như bay, khuôn mặt đỏ bừng vì hạnh phúc và nước mắt, trở thành biểu tượng của đêm La Decima. Bàn thắng của Ramos làm thay đổi hoàn toàn cục diện trận đấu. Bước vào hiệp phụ, Real làm chủ thế trận, ghi thêm 3 bàn thắng nữa, ấn định chiến thắng 4-1.
Xabi Alonso ăn mừng cuồng nhiệt sau bàn thắng của Ramos.
Tiếng còi mãn cuộc vang lên. Real Madrid vô địch châu Âu lần thứ mười! Alonso, dù không thi đấu, được nâng cao chiếc cúp bạc danh giá, nụ cười rạng rỡ trên môi, nhưng trong ánh mắt vẫn thoáng chút tiếc nuối. Anh chia sẻ niềm hạnh phúc cùng đồng đội, tình yêu bóng đá mãnh liệt được thể hiện rõ.
Ronaldo cởi áo ăn mừng sau khi kết liễu Atletico.
Hình ảnh Xabi Alonso ăn mừng cuồng nhiệt, bất chấp quy định cấm xuống sân của UEFA, đã nói lên tất cả. Tình yêu, sự gắn bó và tinh thần đồng đội mãnh liệt của anh được thể hiện trọn vẹn. Nhiều năm trôi qua, Alonso chia tay Real Madrid, giải nghệ, bước vào con đường huấn luyện. Nhưng ký ức về La Decima, về chiếc thẻ vàng định mệnh, về cú đánh đầu của Ramos và màn ăn mừng “vượt rào” của Alonso sẽ mãi là một phần lịch sử Real Madrid.
Alonso ăn mừng bên trợ lý HLV Zidane và các đồng đội.
Bóng đá không chỉ là câu chuyện của những người trực tiếp ghi bàn. Nó còn là câu chuyện của những người hùng thầm lặng, những trái tim đập cùng nhịp với đội bóng. Đêm Lisbon ấy, Xabi Alonso không chơi một phút nào, nhưng với nhiều người, anh là một trong những người chiến thắng vĩ đại nhất. Anh đã dạy cho chúng ta bài học về sự chuyên nghiệp, về tình yêu bóng đá thuần khiết, và việc biến nỗi đau cá nhân thành sức mạnh cổ vũ tập thể. Ký ức về anh, trong bộ vest lịch lãm chạy dọc đường biên, sẽ mãi là một trong những hình ảnh đẹp nhất, xúc động nhất mà bóng đá từng mang lại. Một người nhạc trưởng vắng mặt, nhưng âm hưởng của anh còn vang vọng mãi.