Vào ngày 23 tháng 6, trong trận đấu với Áo, pha phạm lỗi đầy tính triệt hạ của một cầu thủ đối phương đã khiến Nesta bị đứt dây chằng chéo ở đầu gối trái.
Cũng trong những ngày đó, Ernesto Bronzetti, một nhân vật rất có tiếng tăm, đã gọi cho tôi để tán phét về thế giới bóng đá. Anh từng là tổng giám đốc của Foggia và dính líu đến vụ bê bối cá cược bóng đá năm 1986, từ đó sự nghiệp cũng lao dốc: bị cấm tham gia những hoạt động liên quan đến bóng đá trong 5 năm kèm theo đề xuất tước quyền, sau đó thì kháng cáo xuống còn 3 năm.
Tôi biết rằng Ernesto đã chuyển đến Madrid, nơi anh ấy chung tiền mở một quán bar với một huấn luyện viên. Anh ta chuyển lời rằng Miguel Angel Gil, con trai của chủ tịch Atletico Madrid, muốn gặp tôi để bàn bạc về Nesta. Câu lạc bộ của Tây Ban Nha đã mua Bobo Vieri và Juninho ở mùa giải trước, và còn vung tiền để thuê Arrigo Sacchi làm huấn luyện viên.
Tôi mời Gil đến ăn trưa tại nhà riêng ở Rome. Cậu ấy cực kỳ lịch sự và thông minh, đã ngay lập tức bày tỏ mong muốn đưa thân chủ của tôi, người sẽ hết hạn hợp đồng vào năm 2000, đến với Atletico. Tôi chỉ có thế trả lời rằng rõ ràng chính Sandro mới là người có thể đưa ra quyết định đúng đắn cho sự nghiệp của mình và tôi sẽ luôn ở bên để tham vấn những lựa chọn phù hợp nhất.
Chấn thương buộc Nesta phải trở lại Ý và đó là quyết định cực kỳ chuẩn xác. Trước mắt Sandro đang là hai quyết định lớn: chấp nhận đề xuất Miguel Angel Gil và quyết định ai sẽ là người phẫu thuật đầu gối. Cá nhân tôi khuyên Nesta liên hệ với Pierpaolo Mariani, không nghi ngờ gì là bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình giỏi và giàu kinh nghiệm nhất không chỉ tại Ý mà còn là toàn châu Âu. Trong khi chủ tịch Cragnotti muốn cuộc phẫu thuật diễn ra ở Hoa Kỳ.
Sự khác biệt về quan điểm và việc Sandro đã chọn phẫu thuật tại Ý làm tình hình nóng đến đỉnh điểm. Những tương phản về mặt quan điểm cũng như việc Sandro cảm thấy mình không nhận được sự tôn trọng mà cậu ấy xứng đáng đã tạo ra hố sâu ngăn cách đôi bên. Cuối cùng, chàng trung vệ trẻ đã nhiệt tình chấp thuận lời mời chào từ Tây Ban Nha.
Chỉ sau chưa đầy 5 tháng, rất nhiều biến cố đã xảy ra. Sắc xanh của thủ đô dường như bao dung hơn với đội trưởng của họ, dù bộ phận y tế của CLB vẫn yêu cầu Nesta đến điều trị tại nơi mà họ tin tưởng, với một vị bác sỹ phẫu thuật chỉnh hình được chỉ định sẵn.
Tuy nhiên, chính trong 5 tháng đó, Cragnotti và ban lãnh đạo Lazio đã thuyết phục được Nesta từ bỏ ý định chuyển đến Tây Ban Nha, ngay cả khi tôi đã cảnh báo rằng họ sẽ phải đối mặt với những hình phạt được quy định trong hợp đồng đã ký với Gil.
Cuối cùng, sau bao công sức, chúng tôi đã có thể tiếp tục đàm phán và đi đến ký kết một bản hợp đồng 5 năm “đỉnh của chóp”, trong đó quy định tổng số tiền thù lao ròng là hơn 33 tỷ lire!
Tương lai của Nesta được đảm bảo và Lazio sẽ cố gắng sửa chữa những sai lầm của họ bằng cách đền bù thỏa đáng cho Gil. Họ thậm chí còn giành được chức vô địch 1999/2000. Người đội trưởng của tập thể xuất sắc năm ấy, không ai khác ngoài Sandro Nesta.
Chính vào mùa giải tiếp theo, cựu giám đốc của Lazio, Tommaso Cellini, yêu cầu được gặp tôi và Fernando, anh trai của Nesta. Hiện tại chúng tôi là cộng sự. Tommaso đến văn phòng của tôi và tuyên bố rằng anh ấy đã gia nhập, cũng như đảm nhiệm vai trò giám đốc tiếp thị của một thực thể mới được thành lập: GEA.
Anh ta tiết lộ rằng GEA là công ty tập hợp toàn giới tinh hoa, con cái của các chủ tịch Lazio (Cragnotti), Parma (Tanzi), ngân hàng Roma (Geronzi), cũng như các nhân vật tầm cỡ như Giuseppe De Mita, Roberto Mancini và vô số những cái tên khác.
Họ muốn hợp tác với chúng tôi để tìm kiếm hợp đồng các hợp đồng tài trợ béo bở cho Sandro Nesta. Tommaso khẳng định với chúng tôi rằng GEA sẽ không bao giờ thực hiện các hoạt động bóng đá với tư cách là người đại diện các cầu thủ. Họ biết mình là ai và sẽ luôn là trợ thủ đắc lực của những công ty quản lý.
Trên thực tế, vài tuần sau, tôi được biết rằng hai anh em nhà Nesta đã được hộ tống trên một chiếc limousine lớn màu đen, từ biệt thự Olgiata nơi họ đang sinh sống đến thẳng văn phòng của chủ tịch Ngân hàng Roma.
Vị chủ tịch Geronzi đã vẽ ra cho hai cậu trai tất cả những lợi ích có thể đạt được trong trường hợp họ “thiết lập mối quan hệ” với GEA, thực thể ông ta đang nắm quyền điều hành. Với chỉ duy nhất một điều kiện: ký giẩy ủy quyền quản lý cho cô con gái Chiara Geronzi.
Điều này đã được giải thích cho tôi (một cách đầy tủi hổ) vào ngày hôm sau bởi Fernando trong chuyến thăm chóng vánh tới văn phòng của tôi (và đã từng là của chính cậu ta). Ngày hôm sau Sandro gọi lại cho tôi để xác nhận lại thông tin, không khí khi ấy thật trầm lặng pha chút bối rối.
Thật không thể tin được, kể từ giây phút đó, hơn 10 năm trôi qua mà tôi vẫn chưa có dịp gặp lại cậu ấy. Sau này tôi mới được biết rằng, trái ngược với những lời hứa hẹn và đảm bảo ngon ngọt của Cragnotti, rồi sau đó là Geronzi, chính Nesta, là người đã phải đối mặt với việc phải trả số tiền phạt quy định trong hợp đồng với Gil.
Đó là khi AC Milan có ý định đưa cậu ấy về San Siro. Rốt cục, GEA lại thu về phần lớn số tiền chuyển nhượng của Sandro khi cậu chuyển đến Rossoneri.