Trận thua 0-1 trước Liverpool tại Anfield không chỉ đơn thuần là một kết quả thất bại với Arsenal dưới triều đại HLV Mikel Arteta. Nó dường như phơi bày những giới hạn trong cách tiếp cận trận đấu của chiến lược gia người Tây Ban Nha, khi sự thận trọng được đẩy lên đến mức tiêu cực. Liệu cái tôi kiên định trong triết lý của Arteta có đang trở thành rào cản lớn nhất khiến “Pháo thủ” khó có thể tiến gần hơn đến danh hiệu vô địch mà họ khát khao bấy lâu nay?
Triết lý của Arteta đề cao sự an toàn.
Không thể phủ nhận những tiến bộ đáng kể mà Mikel Arteta đem lại cho Arsenal kể từ khi ông nắm quyền. Từ một hàng phòng ngự dễ bị đối thủ khai thác, ông đã xây dựng nên một hệ thống chắc chắn và hiệu quả bậc nhất giải Ngoại hạng Anh. Bên cạnh đó, việc trọng dụng các tài năng trẻ giúp đội hình Arsenal ngày càng trẻ trung và giàu tiềm năng. Tuy nhiên, mặc cho sự đầu tư mạnh mẽ và cơ sở vận hành vững chắc phía sau, trên sân đấu chính là nơi câu chuyện khác biệt diễn ra. Đặc biệt trong những màn so tài đỉnh cao, Arsenal dường như đánh mất đi chất tấn công cuốn hút từng tạo nên thương hiệu của mình. Trận đấu tại Anfield vừa qua minh chứng rõ nét điều này khi cả hai đội bóng mạnh nhất nước Anh trình diễn lối chơi chậm rãi, thiếu sáng tạo và quá toan tính.
Dù Liverpool chủ động nhường thế trận ngay trong hiệp một, Arsenal cũng không tận dụng thời gian để tạo ra sự bùng nổ cần thiết. Thay vì mạo hiểm và tăng tốc nhằm tìm kiếm bàn thắng quyết định, “Pháo thủ” lại chọn cách chơi thận trọng, hướng đến một kết quả hòa an toàn hơn. Sự dè chừng này chẳng khác nào con dao hai lưỡi bởi chính nó đã đẩy Arsenal vào cái bẫy mà HLV Arne Slot bên phía Liverpool sắp đặt. Biết rõ bản chất trận đấu sẽ được định đoạt bằng khoảnh khắc xuất thần, chiến lược gia đối phương đã khiến đội khách rơi vào trạng thái an toàn giả tạo. Kết quả là Arsenal mất đi sự sáng tạo cần thiết trên hàng công khi Arteta quá tập trung củng cố hàng thủ mà quên mất vai trò làm bật lên sức mạnh tấn công vốn là điểm mạnh từ trước tới nay.
Arteta cần phải mạo hiểm hơn.
Sự dũng cảm trong bóng đá không chỉ thể hiện qua những pha phạm lỗi hay lao người cứu bóng mà còn nằm ở việc dám kiểm soát bóng, thực hiện các đường chuyền táo bạo hoặc đột phá để thay đổi cục diện trận đấu. Những huyền thoại như Gary Neville hay Roy Keane từng nhấn mạnh rằng họ luôn chấp nhận rủi ro để giành chiến thắng thay vì hài lòng với một kết quả hòa nhàm chán. Đây chính là tinh thần mà Arsenal đang thiếu dưới tay Arteta. Các cầu thủ có thể sở hữu cá tính nhưng lại bị hạn chế bởi lối chơi quá an toàn do ban huấn luyện định hướng. Trớ trêu thay, trong phần lớn trận đấu, cả hai đội đều e dè khi tiến vào vòng cấm nhưng lại thoải mái chuyền bóng giữa thủ môn và các hậu vệ, tạo nên một màn trình diễn thiếu sức sống và hấp dẫn.
Điều đáng nói hơn là Arsenal chỉ thật sự bung sức khi bị dẫn bàn, thể hiện qua việc tung một tài năng trẻ mới 15 tuổi vào sân ở phút 88 – động thái rõ ràng cho thấy sự bất lực trong việc thay đổi thế trận trước đó. Di sản mà Mikel Arteta để lại tại Emirates sẽ phụ thuộc rất lớn vào khả năng ông dám từ bỏ cái tôi cá nhân để nhìn nhận sai lầm và điều chỉnh triết lý phù hợp hơn. Không có gì đáng trách nếu ông chưa phải là vị HLV vĩ đại đưa Arsenal vượt qua vạch đích cuối cùng nhưng nếu cứ mãi trung thành với phong cách chơi an toàn quá mức thì nguy cơ đội bóng dậm chân tại chỗ là rất cao. Khoảnh khắc quyết định cứ thế trôi qua và người hâm mộ vẫn ngóng chờ một sự thay đổi đột phá từ phía kỹ thuật viên trẻ tuổi này.