Sau một mùa giải trắng tay, Manchester City dưới thời Pep Guardiola đang đứng trước thách thức lớn: lấy lại vị thế thống trị. Sự trở lại mạnh mẽ này không chỉ đến từ việc bổ sung những tân binh chất lượng, mà còn là kết quả của những điều chỉnh chiến thuật thông minh từ vị chiến lược gia người Tây Ban Nha.
Pep quyết tâm giúp Man City trở lại đỉnh cao.
Mùa giải trước, Man City đã trải qua giai đoạn khó khăn nhất kể từ khi Pep Guardiola nắm quyền. Thành tích kém ấn tượng, đặc biệt là sự bất lực trước những đợt phản công, đã phơi bày những điểm yếu cố hữu trong lối chơi của đội bóng. Tỷ lệ điểm trung bình thấp nhất sự nghiệp của Pep Guardiola là minh chứng rõ ràng nhất cho giai đoạn khó khăn này. Chỉ nhờ cú bứt tốc ngoạn mục 10 trận cuối mùa giải, thành tích của Man City mới không tệ hơn nữa. Tuy nhiên, những tín hiệu tích cực từ các tân binh như Tijjani Reijnders, Rayan Ait-Nouri và Rayan Cherki đã thắp lên hy vọng cho mùa giải mới.
Điểm yếu chí mạng trong lối chơi của Man City mùa trước chính là khả năng phòng ngự phản công kém hiệu quả. Mặc dù luôn hướng đến kiểm soát bóng và dâng cao đội hình, thế nhưng khi mất bóng, hàng thủ Man City lại trở nên lỏng lẻo và thiếu tổ chức một cách đáng báo động. Số liệu thống kê cho thấy sự gia tăng đột biến số cơ hội phản công mà Man City phải đối mặt, thậm chí còn cao hơn cả Leicester City, đội bóng đã xuống hạng. Ở đấu trường Champions League, số lần bị đối thủ dứt điểm từ phản công cũng đạt con số kỷ lục. Sự vắng mặt của Rodri, một tiền vệ phòng ngự xuất sắc, đã góp phần không nhỏ vào vấn đề này. Tuy nhiên, không chỉ riêng chấn thương của Rodri, mà còn là do sự thiếu hụt thể lực ở các cầu thủ thay thế và chiến thuật pressing chưa hiệu quả.
Hàng tiền vệ cũng bộc lộ nhiều hạn chế trong việc hỗ trợ phòng ngự. Mateo Kovacic và Ilkay Gundogan, dù thi đấu ở vị trí tương đối gần các cầu thủ đối phương, vẫn không thể hỗ trợ kịp thời cho hàng phòng ngự khi Man City mất bóng. Những đường chuyền sắc bén và sự mất bóng nhanh đã khiến họ bị bỏ lại phía sau. Thêm vào đó, sự thiếu sức mạnh thể chất ở những cầu thủ như Rico Lewis và Bernardo Silva khi đá ở vị trí tiền vệ trung tâm cũng là nguyên nhân khiến đối thủ dễ dàng vượt qua. Ví dụ điển hình là trận đấu với Crystal Palace, Rico Lewis đã thua tới ba pha tranh chấp tay đôi, tạo điều kiện cho đối thủ tấn công từ cánh và dẫn đến các tình huống phản công nguy hiểm. Mặc dù vậy, Man City vẫn kiên trì với sơ đồ pressing 4-2-4, khiến hai tiền vệ trung tâm thường xuyên bị lộ.
Cherki mang đến cho Man City thêm chất sáng tạo.
Để giải quyết những vấn đề trên, Pep Guardiola đã có những điều chỉnh chiến thuật đáng kể. Việc bổ sung Pep Ljinders vào ban huấn luyện là một bước đi quan trọng. Ljinders, cựu trợ lý của Jurgen Klopp, nổi tiếng với triết lý pressing quyết liệt, hứa hẹn sẽ giúp Man City cải thiện khả năng phòng ngự phản công. Bên cạnh đó, việc chiêu mộ những tân binh chất lượng cũng cho thấy Pep Guardiola đang hướng đến một lối chơi tấn công mạnh mẽ hơn, nhằm kết thúc trận đấu nhanh chóng trước khi những điểm yếu phòng ngự bị khai thác.
Mùa giải trước, Man City có dấu hiệu chần chừ trong việc thực hiện các pha chạy chỗ tấn công, ưu tiên kiểm soát bóng để tránh bị phản công. Tuy nhiên, những số liệu thống kê đã cho thấy sự phục hồi đáng kể về số lần chạy chỗ tấn công của Man City trong giai đoạn cuối mùa giải. Sự xuất hiện của Cherki, với khả năng kiến tạo xuất sắc, và sự linh hoạt của Ait-Nouri, người có thể chơi tốt ở cả vị trí hậu vệ và tiền vệ, mang đến thêm nhiều hy vọng cho Man City.
Ait-Nouri có thể đá bó vào trong như một tiền vệ.
Mùa giải mới đang đến gần, và Man City với những điều chỉnh chiến thuật táo bạo cùng sự bổ sung lực lượng chất lượng đang rất tự tin hướng đến mục tiêu giành lại những danh hiệu cao nhất. Việc Pep Guardiola chấp nhận mạo hiểm hơn trong lối chơi, tăng cường sức mạnh tấn công để bù đắp cho những điểm yếu phòng ngự cho thấy sự quyết tâm mạnh mẽ của ông và toàn đội. Sự linh hoạt trong đội hình và chiến thuật là chìa khóa giúp Man City vượt qua thách thức và trở lại vị thế số một.