Sau những kết quả không như mong đợi tại các giải đấu khu vực Đông Nam Á, bóng đá nữ Việt Nam đang đối mặt với nhiều vấn đề đáng lo ngại. Đội tuyển có tuổi trung bình cao nhất khu vực và việc thiếu hụt lực lượng trẻ tiềm năng khiến thành tích tụt dốc so với trước đây.
Trong hai mùa giải ASEAN Cup gần đây, tuyển nữ Việt Nam đều chưa đạt mục tiêu góp mặt trong trận chung kết. Mùa giải năm 2022, thất bại có thể được lý giải bằng lý do thi đấu quá tải sau thành công ở Asian Cup và SEA Games trước đó. Tuy nhiên, thua trận ngay trên sân nhà gần đây lại phản ánh những hạn chế sâu sắc hơn về mặt nhân sự và chiến thuật. Điều này báo hiệu sự cần thiết phải đánh giá lại chất lượng đội hình cũng như hướng đi cho tương lai của bóng đá nữ nước nhà.
ĐT nữ Việt Nam không lọt vào chung kết giải nữ Đông Nam Á
Một trong những nguyên nhân lớn dẫn đến thành tích không như ý là khoảng cách thế hệ quá lớn giữa các cầu thủ trẻ và những cựu binh dày dạn kinh nghiệm. Tại ASEAN Cup nữ 2025, 15 trên tổng số 23 cầu thủ của tuyển Việt Nam đều trên 30 tuổi, trong đó tiền đạo Huỳnh Như và Hải Yến đều chuẩn bị bước sang tuổi 31-34. Đây là con số cao nhất ở giải đấu lần này và khiến đội bóng gặp khó khăn khi phải đối đầu với các đối thủ trẻ trung và khỏe mạnh hơn như Australia với đội hình U23.
Trận bán kết gặp Australia là minh chứng rõ nét cho sức ì về thể lực và tốc độ của đội hình nhiều cầu thủ lớn tuổi. Đội hình xuất phát có tới 8 cầu thủ trên 30 tuổi, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng tranh chấp và áp đảo thể chất trước đối thủ trẻ hơn, dù họ giàu kinh nghiệm và kỹ năng trận mạc. Những cái tên kỳ cựu vẫn gánh vác nhiệm vụ ghi bàn quan trọng như Hải Yến, Huỳnh Như và Bích Thùy trong trận tranh hạng ba với Thái Lan nhưng rõ ràng đây không phải là phương án lâu dài nếu muốn phát triển bền vững.
Gánh vác nhiệm vụ ghi bàn cho ĐT nữ Việt Nam vẫn là những cái tên quen thuộc
HLV Mai Đức Chung buộc phải ưu tiên sử dụng các cầu thủ kỳ cựu do áp lực thành tích rất lớn trên sân nhà. Các cầu thủ này đã đồng hành cùng ông qua nhiều giải đấu quan trọng và hiểu rõ triết lý chiến thuật nên giúp tiết kiệm thời gian thích nghi. Tuy nhiên, thực tế lại cho thấy thế hệ kế cận chưa đủ khả năng để lấp đầy khoảng trống mà các đàn chị để lại. Trong vòng hai năm qua, một số tài năng trẻ được thử sức nhưng hầu hết vẫn chưa tạo được niềm tin để trở thành lựa chọn chính thức trong đội hình.
So với đội hình dự World Cup 2023, tuyển nữ hiện tại chỉ thay đổi duy nhất vị trí hậu vệ phải khi Trần Thị Duyên thay thế Hoàng Thị Loan. Tuy nhiên, Duyên cũng được xem như một ‘cựu binh’ do lên tuyển từ năm 2018 dù nghỉ thi đấu một thời gian vì chấn thương. Những cầu thủ ở độ tuổi đẹp nhất (20-25 tuổi) như Thanh Nhã hay Thu Thương vẫn chưa thể cạnh tranh suất chính thức, khiến lực lượng trẻ vẫn còn yếu thế so với các đàn chị.
Trần Thị Duyên là sự thay đổi hiếm hoi ở vị trí đội hình xuất phát của ĐT nữ Việt Nam trong vài năm qua
Sự bế tắc về mặt nhân sự buộc HLV Mai Đức Chung duy trì bộ đôi tấn công Huỳnh Như và Bích Thùy đến hết trận bán kết với Australia nhằm khai thác kinh nghiệm trận mạc tốt nhất từ họ. Trong khi đó, các đối thủ như Thái Lan lại mang đến giải toàn đội hình U23; Myanmar hưởng lợi từ chính sách trẻ hóa đã giúp họ leo lên đến chung kết; còn Philippines dung hòa giữa cầu thủ sinh viên và chuyên nghiệp để gia tăng sức cạnh tranh.
Ngoài ra, bóng đá nữ Việt Nam còn đứng trước bài toán tìm người kế nhiệm HLV Mai Đức Chung khi ông đã bước sang tuổi 74 và chắc chắn sẽ không duy trì vị trí lâu dài. Việc mời lại ông Chung lần này phần nào phản ánh sự khó khăn trong việc tìm kiếm huấn luyện viên phù hợp cả về trình độ chuyên môn lẫn khả năng chịu đựng áp lực tài chính và môi trường thi đấu khắc nghiệt của đội tuyển nữ.
HLV Mai Đức Chung đã nghỉ từ 2023 và tái xuất để tiếp tục đồng hành với bóng đá nữ Việt Nam
Nhưng cuộc hành trình của ông không thể kéo dài mãi
Hiện tại, việc tìm kiếm huấn luyện viên nội gặp khó khăn do vấn đề bằng cấp năng lực cũng như tính cạnh tranh quyền lực nội bộ trong hệ thống đào tạo. Trong khi đó, phương án dùng huấn luyện viên ngoại bị hạn chế bởi chi phí đầu tư cao và sự ngần ngại khi tiếp nhận môi trường thi đấu chưa thực sự chuyên nghiệp tại khu vực. Chính vì vậy, tuyển nữ đang cần một luồng gió mới cùng chiến lược phát triển bền vững hơn nhằm cải thiện vị thế khu vực cũng như hướng tới mục tiêu World Cup năm 2027.
Thực tế cho thấy các nền bóng đá trong khu vực như Myanmar, Thái Lan hay Philippines đã chú trọng vào công tác trẻ hóa đội hình với nhiều cầu thủ dưới độ tuổi U23 tham gia các giải quốc tế. Một số quốc gia châu Á khác như Uzbekistan hay Ấn Độ cũng đang tạo ra dấu hiệu tiến bộ rõ nét nhờ xây dựng nền tảng thế hệ kế cận vững chắc.
Hy vọng chiến dịch Đông Nam Á sẽ là cột mốc để ĐT nữ Việt Nam có sự thay đổi đột phá
Từ nay tới SEA Games 33 còn 4 tháng nữa sẽ diễn ra
Để hướng đến World Cup năm 2027 thông qua Asian Cup năm 2026, tuyển nữ Việt Nam cần thúc đẩy mạnh mẽ quá trình trẻ hóa đội hình cũng như đầu tư cho lớp kế cận nhằm đảm bảo duy trì phong độ ổn định lâu dài. Việc phụ thuộc quá nhiều vào tinh thần quyết tâm và kinh nghiệm mà bỏ qua yếu tố thể lực hay tốc độ sẽ khiến đội tuyển khó cạnh tranh khi bước ra sân chơi rộng lớn hơn.
HLV Akira Ijiri – người làm việc với các cấp trẻ của bóng đá nữ lâu năm – từng dự báo cần ít nhất hai kỳ World Cup (khoảng tám năm) để tạo ra bước nhảy vọt về mặt nhân sự chất lượng. Tuy nhiên hiện tại đội ngũ cốt cán vẫn giữ nguyên phần lớn so với lần tham dự World Cup gần nhất nên vấn đề chuyển giao thế hệ vẫn chưa được giải quyết triệt để.
Câu chuyện từng ghi bàn trở lại sau hai năm nghỉ thi đấu của tiền đạo Huỳnh Như ở tuổi gần 35 đặt ra câu hỏi về khả năng duy trì phong độ lâu dài của các cựu binh hàng đầu hiện nay. Nếu không có bước tiến rõ rệt trong đào tạo trẻ và tạo cơ hội thử sức thường xuyên cho các tài năng mới, nguy cơ tụt hậu so với các đối thủ châu lục hoàn toàn có thể xảy ra.