Trước lượt trận thứ 5, Công an TP.HCM đã tận dụng tốt cơ hội khi giành trọn vẹn 3 điểm trước Becamex TP.HCM với chiến thắng 3-1. Kết quả này giúp họ tạm vươn lên vị trí thứ 2 trên bảng xếp hạng với 10 điểm, chỉ xếp sau đội đầu bảng CAHN dựa trên chỉ số phụ. Dù vậy, đây mới chỉ là ưu thế nhất thời và Công an TP.HCM hiện là đại diện duy nhất của bóng đá miền Nam góp mặt trong nhóm 7 đội dẫn đầu mùa giải năm nay.
Trong hơn một thập kỷ qua, kể từ lần cuối cùng Becamex Bình Dương đăng quang mùa giải V-League năm 2015, các danh hiệu cao quý của giải đấu đều nghiêng về các câu lạc bộ phía Bắc. Đà suy giảm phong độ của những đội bóng truyền thống phía Nam như HAGL, Long An và Đồng Tháp cũng góp phần tạo nên thực trạng này. Có thể nói, trái tim bóng đá nội địa đang dần đổ về miền Bắc khi các CLB TP.HCM đã không còn xuất hiện thường xuyên trong cuộc đua vô địch suốt hơn hai thập kỷ qua.
Nguyên nhân của sự suy yếu bóng đá khu vực phía Nam bắt nguồn chủ yếu từ vấn đề con người, bao gồm cả lực lượng lãnh đạo và cầu thủ thi đấu. Việc quy trách nhiệm cho cơ chế là chưa đủ bởi chính con người tạo ra cơ chế đó. Thực tế, các đội bóng phía Nam chưa bắt kịp xu hướng phát triển chung của bóng đá hiện đại do thiếu hệ thống đào tạo trẻ ổn định và hiệu quả. Mặc dù tiềm lực tài chính khá mạnh mẽ – ví dụ như Becamex TP.HCM từng chi tiêu hơn 100 tỷ đồng mỗi mùa – nhưng sự đầu tư không đi kèm chiến lược phát triển dài hạn khiến thành công khó bền vững.
CLB CATP.HCM tạm thời vươn lên nhóm đầu của bảng xếp hạng V-League mùa này nhưng vẫn chưa thể coi là ứng viên cho chức vô địch.
Từ gần hai thập kỷ trước, HAGL đã tiên phong thay đổi tư duy quản lý và phát triển bóng đá bằng việc xây dựng học viện đào tạo trẻ chuyên nghiệp liên kết quốc tế vào năm 2007. Tuy nhiên, dù sở hữu nhiều tài năng nổi bật như Công Phượng, Tuấn Anh hay Xuân Trường, thành công lớn vẫn chưa đến với các lớp cầu thủ này. Điều đó cho thấy ngoài yếu tố con người và tài chính, còn tồn tại những vấn đề sâu xa khác ảnh hưởng đến sự thăng tiến của bóng đá phía Nam.
Nhìn lại quá khứ giai đoạn 2003-2009, những đội bóng miền Nam như HAGL, Long An hay Becamex TP.HCM từng được đánh giá cao với sự chuyên nghiệp và nhạy bén trong việc nắm bắt cơ hội phát triển. Tuy nhiên, kể từ năm 2010 trở đi, sự nổi lên mạnh mẽ của các câu lạc bộ miền Bắc như Hà Nội FC (trước đây là Hà Nội T&T), Viettel, Nam Định, CAHN và Ninh Bình đã làm thay đổi toàn bộ cục diện bóng đá quốc nội.
Trở lại câu chuyện hiện tại khi Công an TP.HCM đang có lợi thế nhỏ trên bảng xếp hạng sau một phần năm chặng đường mùa giải, khó có thể khẳng định rằng thành tích này sẽ bền vững. Trong tương lai gần, có vẻ như trái tim bóng đá Việt vẫn tiếp tục thuộc về miền Bắc với ảnh hưởng lớn đến lực lượng tuyển chọn và thành tích chung của các đội tuyển quốc gia.