Một nhóm phụ nữ tại Việt Nam đã tổ chức nghi lễ “cúng pickleball” nhằm cầu mong may mắn cho sân chơi và cây vợt, hành động tưởng chừng chỉ mang tính chất giải trí này lại tạo nên làn sóng tranh luận sôi nổi trên mạng xã hội. Từ một hoạt động thể thao phong trào đơn thuần, pickleball giờ đây không chỉ là trò chơi rèn luyện sức khỏe mà còn trở thành biểu tượng phản ánh sự hòa nhập của thể thao vào đời sống văn hóa và tinh thần của cộng đồng người Việt.
Pickleball, môn thể thao pha trộn giữa tennis, cầu lông và bóng bàn, đang ngày càng phổ biến tại các đô thị lớn với nhịp sống hối hả hiện nay. Đặc biệt, nhiều phụ nữ trung niên xem đây như khoảng thời gian quý báu để giải tỏa căng thẳng, vận động cơ thể và tạo dựng kết nối xã hội. Trong một buổi tập luyện vui vẻ, nhóm người chơi đã khéo léo chuẩn bị một “mâm lễ nhỏ”, đốt nhang và thực hiện nghi thức khấn vợt – một cách thể hiện niềm tin giản dị nhưng giàu ý nghĩa đối với người trong cuộc. Hành động này khiến không ít người bên ngoài cảm thấy lạ lẫm, song với họ đó là “một chút niềm tin, một chút niềm vui” giữ cho tinh thần thêm phần tích cực.
Nghi lễ cúng pickleball tại sân chơi
Hình ảnh về “lễ cúng pickleball” nhanh chóng lan truyền trên các nền tảng mạng xã hội và ngay lập tức thu hút hàng nghìn bình luận đa chiều. Nhiều người cho rằng hoạt động này chỉ đơn giản là cách mọi người tạo không khí vui vẻ và tăng thêm sự gắn kết trong cộng đồng thể thao: “Thể thao mà vui là được, cúng cũng chỉ là cách mọi người gắn kết và tạo năng lượng tích cực.” Một số khác thừa nhận nếu coi đây như một nghi lễ tinh thần thì hoàn toàn không có gì sai, miễn sao niềm tin đó không bị lệch sang mê tín dị đoan. Tuy nhiên, cũng có luồng ý kiến phản đối mạnh mẽ hơn khi cho rằng thể thao nên được xem trọng ở khía cạnh rèn luyện ý chí và kỹ năng thay vì dựa dẫm vào những điều vô hình: “Thể thao là sự rèn luyện và ý chí. Đừng để niềm tin mù quáng che mờ giá trị của nó.” Không thiếu những bình luận hài hước đùa rằng việc thắng hay thua không phải do cây nhang mà nằm ở yếu tố chuyên môn hoặc huấn luyện viên.
Từ góc nhìn xã hội học, việc gắn kết tâm linh vào các hoạt động thể thao không phải là điều xa lạ trên thế giới. Ví dụ như cầu thủ châu Âu thường có thói quen hôn mặt cỏ trước mỗi trận đấu hay vận động viên Nhật Bản cúi chào sân đấu đều là những nghi thức phản ánh mong muốn an toàn và chiến thắng của con người. Tại Việt Nam, những nghi thức như “cúng sân” hay “cúng vợt” ở các cộng đồng thể thao phong trào mang đặc trưng riêng biệt khi vừa thể hiện sự cầu may vừa đóng vai trò như sợi dây kết nối cộng đồng người chơi với nhau theo cách rất gần gũi và thân thiện.
“Lễ cúng pickleball” dù gây ra nhiều tranh luận nhưng cũng mở ra một góc nhìn tích cực về sự phát triển của thể thao phong trào ở Việt Nam. Nó cho thấy bộ mặt mới của thể thao – không chỉ còn là cuộc chạy đua thành tích đơn thuần mà còn trở thành một phần trong văn hóa sống hàng ngày, nơi con người tìm thấy niềm vui, cân bằng tinh thần và sự kết nối xã hội. Quan trọng hơn hết, dù chọn hình thức nào — cầu may hay rèn luyện kỹ năng — thì điều cần thiết nhất vẫn là duy trì tinh thần khỏe mạnh, vui tươi giúp mỗi người có thêm động lực bước tiếp trên sân chơi mỗi ngày.